5 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
Trong
cuộc sống vợ chồng, khó tránh khỏi những lúc làm cho người kia không hài lòng.
Điều này có thể xuất phát từ khuyết điểm, lỗi lầm của một trong hai người, cũng
có thể chỉ là sự khác biệt về tính cách, hoặc chỉ là người này không làm theo ý
người kia.
Trong
tình hình này, thông cảm và bỏ qua cho nhau là biện pháp tốt nhất để điều hòa
mối quan hệ vợ chồng. Thông cảm và bỏ qua thực tế là một loại điều hòa thích
hợp tâm lý của chính mình, thông qua đó hóa giải những căng thẳng, mâu thuẫn
hoặc xung đột có thể xảy ra giữa hai vợ chồng.
Để
đạt tới độ hiểu và thông cảm cho nhau, luôn giữ được hòa khí trong gia đình,
bạn cần kiên nhẫn thực hiện theo 5 nguyên tắc sau đây:
1.
Nhìn nhận khuyết điểm của vợ hay chồng mình một cách chính xác:
Nếu
người bạn đời có những việc làm cho bạn không vui, không vừa lòng thì bạn hãy
nghĩ rằng: Đó có thực sự là khuyết điểm không? Là người, ai chẳng có khuyết
điểm, mình không nên nổi cáu mà phải nói chuyện với anh ấy xem sao, rồi khuyên
anh ấy sửa chữa. Nếu đây không phải là khuyết điểm, chỉ là không làm theo ý
mình thôi, vậy thì cứ để cho anh ấy làm có sao đâu. Anh ấy có nhân cách độc
lập, có suy nghĩ riêng, tại sao mình lại cứ đòi hỏi anh ấy phải theo ý mình, và
không chắc lúc nào ý của mình cũng là đúng nhất.
Hoặc
tự đặt ra những câu hỏi rồi tự trả lời, ví dụ: “Tại sao anh ấy lại làm như
vậy?”
Việc
này anh ấy đáng trách lắm, nhưng bực tức, trách móc có tác dụng gì không? Còn
có cách nào tốt hơn không?”...
2.
Tìm ra những ưu điểm của người bạn đời
Luôn
cổ vũ động viên, luôn tìm ra những điểm tích cực, hậu quả sẽ hay hơn nhiều. Có
người vợ, trong con mắt của mình lúc nào cũng thấy chồng toàn là khuyết điểm,
thường trách mắng chồng khiến quan hệ vợ chồng rất căng thẳng, ngột ngạt. Một
lần chị đến gặp chuyên gia tâm lý xin ý kiến, chuyên gia này khuyên chị: “Trong
3 tuần, ngày nào cũng tìm ra 1 ưu điểm nhỏ của chồng và hãy khen anh ta”.
Lúc
mới bắt đầu, chị cảm thấy rất khó khăn. Chị miễn cưỡng tìm được 1 ưu điểm của
chồng rồi khen ngợi anh khiến người chồng mình cảm thấy như mình được vợ yêu
chiều. Về sau, càng tìm chị càng phát hiện ra: “Sao chồng mình có nhiều ưu điểm
như vậy mà trước đây mình không hề nhận thấy nhỉ?”.
Sau
3 tuần, cách nhìn của chị về người chồng đã thay đổi hẳn, nhờ đó người chồng
cũng thay đổi thái độ và hành vi theo hướng tích cực, quan hệ vợ chồng dần dần
trở nên hòa hợp.
3.
Có lòng khoan dung, độ lượng
Không
nên so đo, xét nét những việc nhỏ trong sinh hoạt, phải học cách “cười xòa”.
Nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, thường hay “soi kính lúp” để tìm ra những nhược
điểm trong tính cách hay trong sinh hoạt của chồng để bắt bẻ, cật vấn. Điều này
khiến các ông chồng khó chịu vô cùng, họ không biết phải làm thế nào thì “mụ
vợ” mới vừa lòng. Hoàn toàn không cần thiết phải so bì tính toán từng cân từng
lạng hàng loạt vấn đề không thuộc nguyên tắc tồn tại trong quan hệ vợ chồng (ở
gia đình nào cũng vậy). Hiền lành một chút, mơ hồ một chút, qua loa một chút
còn tốt hơn nhiều so với việc ăn miếng trả miếng.
Khi
vợ hay chồng mình nói hoặc làm điều gì đó khiến mình không vui thì hãy nghĩ
rằng: “Có phải mình có khuyết điểm khiến anh ấy bực mình không?”, “Có phải anh
ấy gặp chuyện gì đó không vui ở bên ngoài khiến tâm trạng bị kích động không?
Vậy thì có lẽ mình phải nói chuyện và an ủi, động viên anh ấy”, “Có lẽ anh ấy
vô ý thôi, mình chẳng để bụng làm gì”, v.v...
4.
Phải biết “tự giải thoát”
Nếu
trong gia đình xảy ra một sự cố không may ngoài ý muốn, không thể cứu vãn được
nữa thì không được dừng lại ở chỗ sầu thảm, ảo não hoặc oán trách, qui kết tội
lỗi cho nhau, mà phải “tự giải thoát mình”, tức là hãy nghĩ thoáng rộng ra một
chút. Chẳng hạn, nếu vợ hay chồng lỡ tay làm vỡ chiếc lọ hoa đắt tiền, bạn có
thể nghĩ thế này: “Thôi, coi như từ trước tới nay chưa từng có chiếc lọ hoa này
trong nhà”, hoặc: “Coi như đã tặng nó cho người khác vậy!”.
Nếu
vợ hay chồng mình đi ra ngoài không cẩn thận bị kẻ cướp giật mất điện thoại di
động hoặc cướp mất ví tiền, bạn có thể tự an ủi: “Chỉ là của đi thay người. Thế
là phúc lớn rồi”.
Kiểu
“tự giải thoát” này làm cho sự việc trở nên “hợp lý hóa”, tìm được sự an ủi cho
lòng mình, đồng thời giúp cả hai nhanh chóng lấy lại sự cân bằng tâm lý, trở
nên bình tĩnh và xử lý vấn đề tỉnh táo, thông minh hơn. Nếu có thể làm được như
vậy, hai tấm lòng chắc chắn sẽ quyện chặt với nhau hơn.
5.
Khéo léo “xoay chuyển tình thế”
Người
chồng hay người vợ không được vừa ý trong công tác, hoặc bị oan ức gì đó trên
các phương diện khác thì cả hai bên đều phải khéo léo biết chuyển tâm trạng
tiêu cực của mình sang hướng khác, chứ không được trút lên cuộc sống gia đình và
quan hệ vợ chồng. Có một số người bị oan ức ở bên ngoài, về nhà lấy người bạn
đời ra làm chỗ “xả hơi” hoặc “giận cá chém thớt”, điều này sẽ đem lại những hậu
quả tệ hại cho quan hệ vợ chồng.
Gặp
trường hợp này, tốt nhất là bạn hãy tâm sự cho vợ hay chồng nghe nỗi oan ức của
mình, nói ra hết những điều ấm ức tích tụ trong lòng, hoặc bạn là người lắng
nghe, góp ý, an ủi, giúp người kia lấy lại tâm trạng bình tĩnh, hoặc chuyển tâm
trạng sang hướng khác như làm một việc gì đó, đọc sách hoặc nói chuyện gẫu...
đều là những cách xử lý tốt. Tan học, cả lớp rủ nhau đi liên hoan mừng đội bóng
đá của lớp giành chức vô địch. Không khí đang sôi nổi bỗng trầm hẳn xuống khi
nghe con nói: “Xin lỗi cả lớp, tớ không đi được, tớ có hẹn rồi”.
Nhìn
khuôn mặt đầy háo hức của con, lũ bạn không khỏi nghi ngờ rằng con đang hẹn hò
với một anh chàng nào đó. Bỏ lại phía sau những hoài nghi, suy đoán của chúng
bạn, con phóng xe ra cổng trường. Cái tin nhắn chiều nay của mẹ vẫn nhảy nhót
trong túi xách con: “Tối nay, bố về ăn cơm cùng mẹ con mình đấy”. Trong lòng
con, niềm háo hức gõ nhịp. Bởi lâu lắm bữa cơm nhà mình thường trống một chiếc
ghế: lúc thì bố bận tiếp khách ở cơ quan, lúc thì mẹ đi ăn liên hoan với đồng
nghiệp, lúc thì con vắng nhà... Con rẽ vào chợ, chọn mua một bó hoa thật đẹp và
một con cá quả thật ngon để về nấu món canh chua mà cả bố và mẹ đều rất thích.
Về nhà, con tắt máy điện thoại để không bị ai quấy rầy rồi xắn tay vào bếp.
Ngọn lửa xanh bật lên, con thấy lòng mình ấm áp biết bao nhiêu. Món canh cá dậy
mùi. Dù được "mệnh danh" là đầu bếp giỏi nhưng con vẫn nếm đi nếm lại
xem đã vừa miệng chưa rồi trang trí một bàn ăn thật đẹp. Lọ hoa lyly thơm
ngọt được đặt ở vị trí trang trọng nhất. Con muốn dành cho bố mẹ một niềm vui
nho nhỏ khi trở về nhà. Vừa làm, con vừa hát líu lo. Con chim yến trong lồng
thấy vậy thò cái miệng ra ngoài như muốn hỏi: “Hôm nay, cô chủ có gì mà vui
thế?”.
Chuông
cửa đổ, tim con đập rộn ràng: “A, bố mẹ về!” con reo lên như một đứa trẻ lên ba
nhưng rồi bước chân con chững lại khi nhìn thấy cô nhân viên thu tiền điện. Một
lúc sau, có tiếng xe máy dừng trước ngõ. Lần này thì đích thị là mẹ với khuôn
mặt lấp lánh niềm vui. Mẹ vào phòng tắm diện bộ đồ ở nhà đẹp nhất và xức thêm
chút nước hoa. Con biết mẹ làm những việc ấy là vì bố.
Bữa
tối đã xong, hai mẹ con ngồi trong phòng khách xem ti vi chờ bố về. Con định
bấm máy gọi bố nhưng mẹ ngăn lại: “Chắc bố đang trên đường về, đừng giục kẻo bố
sốt ruột”. Con lại ngồi ngóng ra cửa, thời gian chờ đợi sao mà dài đến thế. Và
rồi chính mẹ lại giục con gọi điện cho bố vì lo lắng. Nhưng đáp lại sự mong
ngóng của hai mẹ con chỉ có những tiếng tút dài.
9h
tối, mâm cơm đã nguội, nồi canh cá buồn hiu thì có tiếng xe ô tô đỗ trước cửa.
Bố về. Con và mẹ cùng ào ra sân. Từ xe ô tô bước xuống, người bố xiêu vẹo, anh
tài xế phải dìu bố vào nhà. “Lại say”. Mẹ khẽ thở dài. Niềm vui trong con tắt
phụp. Mẹ bỏ lên tầng nằm. Hai giọt nước trượt dài xuống đôi má. Và thế là mâm
cơm con nấu giờ chỉ mình con ăn. Con bưng bát cơm lên nước mắt chực trào. Hình
như con Mi Lu nó hiểu nên chạy đến ngồi bên cạnh kêu meo meo như an ủi: “Thôi,
đừng buồn nữa chị ơi”.
Nhưng
nỗi buồn trong con làm sao mà tan biến được khi những háo hức, mong chờ... đã
trở nên vô nghĩa. Con không phải là đứa "sành" bia bọt nhưng con vẫn
bật liền một lúc hai chai bia và cầm cổ chai dốc vào miệng. Cái cảm giác muốn
nổi loạn khiến con muốn say. Bố mẹ đâu có biết những khoảng trống vô hình trong
lòng con từ ngày bố mẹ được "thăng chức". Suốt ngày bận rộn với công
việc, các mối quan hệ và những bản hợp đồng được ký trên trên bàn tiệc, bố mẹ
đâu biết đã bao nhiêu ngày con phải ăn cơm một mình, có khi chỉ úp bát mỳ tôm
cho qua bữa. Nhận học bổng cao nhất khoa, con đã vui sướng vô cùng nhưng đến cơ
hội để khoe với bố mẹ cũng không có.
Rồi
biết bao những chuyện vui buồn của tuổi con, những cám dỗ ngoài đời...
con rất cần được vòng tay bố mẹ chở che và bảo vệ. Hôm trước con đến nhà
cái Thảo, mẹ nó giữ lại ăn cơm. Bố mẹ Thảo là công nhân dệt may nên cuộc sống
khó khăn lắm. Trên mâm cơm đãi khách chỉ có một đĩa rau, đĩa đậu phụ rán và một
bát canh nhưng cả nhà quây quần bên nhau đầm ấm biết bao. Thảo bảo những lúc
nhìn bố mẹ túng thiếu mà thèm một cuộc sống đầy đủ như con. Con cười mà cay xè
khoé mắt. Thảo đâu hay con lại đang mơ có được những bữa cơm gia đình đầm
ấm như của nó.
Những
ngày không ăn cơm nhà, bố mẹ thường đưa cho con tiền, một vài trăm thậm
chí nhiều hơn cho một bữa cơm nhưng bố mẹ đâu biết dù có nhiều hơn thế cũng
không mua nổi niềm vui và sự khao khát của con là được ăn một bữa cơm gia đình
vui vẻ bên bố mẹ. Bố mẹ hãnh diện khi nhìn thấy cô con gái rượu ngày ngày ngồi
trên chiếc xe tay ga thời thượng đến trường nhưng bố mẹ đâu biết đã bao
đêm con đứng trên sân thượng mà thấy lòng mình cô đơn trống trải vô cùng. Đau
lòng hơn là khi con cảm thấy xa lạ trong chính ngôi nhà mình đang sống. Và
những giọt nước mắt nóng hổi lăn bên gối của con có bao giờ bố mẹ nhìn thấy?
Lần
đầu tiên trong đời con uống bia một mình. Càng uống càng thấy lòng nặng trĩu
nỗi buồn. Và cứ thế, con gục xuống bàn với hai hàng nước mắt. Đúng lúc đó, bố
mẹ bước xuống. Giọng bố hồ hởi: “Cơm con gái rượu bố nấu hả? Trông ngon quá
nhỉ!”. Còn mẹ nhẹ nhàng vuốt mái tóc con, dỗ dành: “Dậy thôi con, thức ăn nguội
hết cả rồi”.
Con
sung sướng ngồi bật dậy. Nhưng trước mắt con vẫn là bốn bức tường trống
trải. Con Mi lu không có ai chơi cùng đã chui xuống gầm bàn ngủ từ bao
giờ. Con bừng tỉnh. Hoá ra là một giấc mơ, chỉ là một giấc mơ thôi…
Mộc đến thăm anh đây, kính chúc anh đầu tuần may mắn và vui vẻ nha!
Trả lờiXóaThật xin lỗi vì đã quá lâu mới reply cho anh. Xin gởi Tem Vàng muộn anh nhé.
XóaChúc anh đầu tuần nhiều niềm vui và sức khoẻ.
Sang thăm hoàng Tuyên. Chúc Bạn và các thành viên trong gai đình luôn an lành hạnh phúc và hỗ trợ, giúp nhau thăng tiến trong cuộc sống.
Trả lờiXóaBài viết sâu sắc, chúc bạn luôn ngập tràn hạnh phúc
Trả lờiXóaCảm ơn Minh Châu đã có lời khen về bài viết, cuộc sống thật nhiều điều mà người ta tưởng là ở tầm tay nhưng thật xa tầm với phải không Minh Châu.
XóaChúc MC luôn hạnh phúc.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaVũ Phượng ơi nhớ nhiều!
XóaSang thăm hoàng Tuyên. Chúc Bạn và các thành viên trong gia đình luôn an lành hạnh phúc
Trả lờiXóaXin chúc Vũ Phượng Mùa Phục Sinh tràn đầy sức sống của Chúa Phục Sinh.
XóaSắp đi SG rồi nè, lần này sắp xếp thời gian để diện kiến nhé.
Chúc Hoàng Tuyên an lành thành đạt và vui vẻ nhé!
Trả lờiXóaCảm ơn anh Thanh nhiều, cầu chúc anh và gia đình hồng ân của Chúa Phục Sinh.
XóaSang Tuần Thánh, Giáo hội đã Tưởng niệm cuộc thương khó và phục sinh, chúng ta cùng hiệp thông cầu nguyện và bước vào cuộc thương khó và phục sinh với Ngài Anh Tuyên nhé.
Trả lờiXóaHôm nay mình dự lễ Truyền Dầu và nghe lại những lời tuyên hứa của linh mục đoàn cùng Đức Giám Mục mà lại chạnh lòng với Chúa chịu chết. Nếu những lời tuyên hứa ấy được tồn tại và thực hiện trong mỗi ngày thì Giáo hội Công Giáo tuyệt vời biết bao.
Trả lờiXóaCầu nguyện cùng Chúa Phục Sinh ban muôn ơn lành xuống trên Vũ Phượng.
Bài có giá trị! Cảm ơn anh.
Trả lờiXóaNhưng sẽ có giá trị rất lớn
đối với những cặp vợ chồng hiểu biết,
vận dụng tốt trong hoàn cảnh cụ thể
của gia đình mình, nhưng
có mấy cặp gia đình hiểu biết như thế
trong xã hội mà giá trị đạo đức gia đình
lung lay tận gốc rễ!?
Một bài viết hay , nhưng khi giận thì mất khôn nên có mấy ai nhớ được...
Trả lờiXóaChúc Bác nhiều niềm vui trong cuộc sống!
Bài viết hay quá,đọc xong nhỏ lệ cứ rơi hoài đó anh ơi.L chúc anh nhiều niềm vui trong cuộc soongsHP nhé anh.
Trả lờiXóa