Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

Kiếp người

Những chơi vơi những vụng về
Con người sao lắm ê chề lối đi
Sinh ra đã nghĩ sinh thì
Vương bao căn bệnh muộn phiền tấm thân
Đời vui, vui được mấy lần
Kiếp nhân sinh ấy bao lần đắng cay.
Chẳng vương lụy những cơn say
Xác thân tơi tả mộng quay trở về.
Một đời ai trọn lời thề?
Trăm năm dẫu có, đi về tay không.
Một thời tôi những ngóng trông
Đừng mưa đừng bão đừng giông giữa trời.
Cho tôi xây một kiếp người
Tấm thân tơi tả để người hậu sinh
Khi tôi ở chốn lặng thinh
Người thân ở lại kiếp nhân sinh an lòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xin cảm ơn! Nếu có chậm trễ xin cảm thông!